Chuyến đi Key West Mỹ

Chuyến đi Key West Mỹ
Mới đó mà gần hết kỳ nghỉ ở Miami, Florida rồi. Đêm hôm trước, khi lên kế hoạch cho ngày mai, nhìn cái danh sách những chỗ còn lại muốn đến mà buồn. Thời gian còn lại thì ngắn, chỗ nào cũng muốn đi, không biết chọn ai bỏ ai đây. Cuối cùng đành phải gạt lệ bỏ qua Vizcaya Museum và Lion Country Safari để chọn lái xe đi Key West. Đến Miami mà không làm cái road trip này thì chắc cũng như đến Maui mà không lái xe đi đến Hana vậy, lỡ về ai hỏi mà không biết gì thì chắc quê một cục. Tuy vậy, nhìn khoảng cách thì hơi ngán, đi và về mất gần tám tiếng, chưa kể thời gian dừng ở những điểm thăm viếng. Thôi thì chịu khổ hơn là chịu lỗ.
Kết quả hình ảnh cho Key West Mỹ
Key West là hòn đảo nằm ở cực nam của Florida, nằm trong chuỗi đảo Florida (Florida Keys). Hôm trước đi thuyền dạo Biscayne National Park, được một nhân viên kiểm lâm (park ranger) giải thích sự khác nhau giữa Key và Island. Key là đảo có nguồn gốc sinh học (ví dụ từ các rặng san hô, rồi được đất bồi lên, rồi cây đước (mangrove) lan tràn, rồi chim chóc đến sống. Còn Island là đảo có nguồn địa chất, ví dụ như do núi lửa phun trào lên (như các đảo Hawaii chẳng hạn). Các đảo nhỏ ở phía nam Florida được hình thành từ san hô hoá thạch, thành thử được gọi là Key tuốt tuồn tuột - Key Largo, Key West, Pigeon Key, Long Key, Big Pine Key, No Name Key etc. Thiệt là rườm rà, cứ gọi là “đảo" tất như Việt Nam là khoẻ. Muốn đến Key West thì cứ theo Overseas Highway, một con đường trên biển gồm nhiều cầu nối liền các đảo nhỏ trong Florida Keys, dài khoảng chừng 113 miles, chạy từ Key Largo đến Key West.
Sáng hôm sau, cả nhà ăn sáng xong là gần 10 giờ sáng. Lái xe ra khỏi khách sạn, đổ đầy bình xăng, bật nhạc guitar của Armik lên cho có không khí Caribbean , rồi cứ thế chạy thẳng theo South Dixie Highway (US 1) về phía nam. Thỉnh thoảng hai bên đường lại có những cây phượng khoe hoa đỏ thắm, làm nhớ về thuở đi học ở Việt Nam hè về cũng đầy hoa phượng nở, học sinh phần hái hoa phượng chơi đá gà, phần ép vô vở làm cánh bướm, trái phượng có hột ăn cũng vui. Đúng là thời trẻ con cái gì cũng bỏ vô miệng được.
Xe đi ngang qua Homestead, nơi có nhiều nông trại Việt nam. Cả nhà quyết định ghé mua ít trái cây mang theo. Mấy hôm trước có ghé vườn chị Trinh mua ít nhãn, nhưng hôm sau chị về Việt Nam chơi 3 tuần rồi. Thành thử lần này ghé vườn cô Chín ((305)246-8087, 26925 SW 197th Ave, Homestead, FL) thử sao. Chạy đến đường 197 nhưng tìm mãi không thấy chỗ, gọi điện thoại hỏi nhà thì được cô phán cho một câu rất thẳng ruột đúng chất miền Nam “Mày cứ nhìn cái số nhà trên mấy cái thùng thư mà tới, cái vườn nào mà bên này đường lẫn bên kia đường đều có cây nhãn mọc đầy là vườn của tao, hai cánh cổng mở toang hoát nè. Thôi tao đang bận bán, người mua nhiều quá không nói điện thoại lâu được“. Chèn đét ơi, từ nhỏ tới lớn có thấy cây nhãn hồi nào mà biết trời. Chạy lui chạy tới một hồi thì thấy cái nhà kia có mấy xe tải trước nhà, chắc là nó. Té ra là đúng thiệt.
Vườn có một quầy trưng đủ các thứ trồng trong vườn - thanh long, chuối, xoài, bơ, dưa, chanh, ớt … Khách hàng cũng vài chục người, đang lựa chọn trò chuyện râm rang. Đang đi vô thì có một bác ôm một bao rau to tổ trảng đi ra, mặt cười mãn nguyện, tay chỉ vào bao rau và giải thích “rau lang, rau lang" khi thấy ánh mắt mình nhìn có vẻ dò hỏi.
Kết quả hình ảnh cho Key West Mỹ
Đang là mùa nhãn nên người làm đang chọn lọc, đóng thùng các cành nhãn, chắc là để lên xe tải đi bán sĩ. Trái nào trái nấy to và mọng nước, ăn mát cả miệng, ngọt nhức răng. Mua cả cành thì $3/pound, còn mua trái lẻ thì $2/pound. Hỏi sao lạ vậy thì được trả lời là trái mất cuống không để lâu được nên rẻ hơn.
Nông trại này xem ra làm ăn quy mô lớn, có cả phòng lạnh để trữ trái cây trong vườn đã đóng thùng chờ gởi đi và trái cây nhập từ các nước Nam Mỹ và Á châu về. Thiên hạ vào ra mua nườm nượp. Mua ít pound nhãn, một thùng chôm chôm (nhập từ Guatemala) và một gói măng cụt (chừng 12 trái, nhập từ Thái) . Xong xuôi, lên xe rong ruổi tiếp.
Chạy chừng một tiếng sau thì đến Key Largo, hòn đảo đầu tiên của Florida Keys, cũng đúng tầm buổi trưa . Ghé qua Mrs. Mac's Kitchen, một tiệm ăn lâu đời trong vùng, thử món “conch fritter" và “key lime pie". Món đầu làm từ thịt ốc biển (conch), ăn cũng được, không ngon lắm. Riêng món key lime pie thì ngon hết chỗ chê, danh bất hư truyền.
Tiệm này mở lâu lắm rồi, đâu chừng hồi 1974 lận, phục vụ các món ăn dân dã khá ngon miệng và vừa túi tiền nên rất đông khách, sau này mở thêm một địa điểm thứ hai cách đó một đoạn đường phía đối diện. Đặc biệt là từ ngoài cổng, cho đến trong tường, và cả những chụp đèn nữa, đều được trang trí bằng các biển xe từ khắp các tiểu bang của nước Mỹ. Vừa ngồi ăn vừa nghĩ bụng không biết làm sao mà chủ quán lại thu thập nhiều bảng số vậy, bộ ai tới ăn mà để lại bảng số xe là được miễn phí hay sao chứ ? Định bụng hỏi, nhưng chợt nhớ ra là xe mình thuê, không phải chính chủ, có hỏi cũng chẳng làm được gì, mất cái bảng số là đền thủng túi lúc trả xe . Thôi không dại.
Key Largo nổi tiếng là nơi thiên hạ đến, đi tour theo thuyền ra các rặng san hô, đi lặn biển xem cá. Nhưng mấy nhóc tì nhà mình hôm nay không thích đi snorkeling nên thôi đi tiếp. Đó là trước khi tụi nó thấy cái hình 3 chiều con cá mập trên tường này trên đảo đó nha. Nếu mà tụi nó thấy cái tượng này trước có khi lại không dám bước ra khỏi xe không chừng.
Kết quả hình ảnh cho Key West Mỹ
Ra khỏi Key Largo, con đường tiếp tục chạy dài về phía nam qua Islamorada, Marathon, và vô số các đảo nhỏ khác. Xem ra các nơi này phần lớn sống về du lịch nên dọc theo hai bên đường là vô số các khu nghỉ mát, tiệm ăn, các cơ sở phục vụ đi tour lặn biển, câu cá. Ít thấy các ngôi nhà cao tầng, vốn nhan nhản khắp nơi ở Miami. Các ngôi nhà chủ yếu là một hai tầng, nấp bóng dưới các cây dừa, cây cọ cao . Trước cổng thường có giàn bông giấy hay cái loại dây leo khoe đủ các sắc màu. Không gian yên tĩnh và nhịp sống dường như chậm hẳn đi. Một phần vì phong cảnh, một phần vì cái nóng nhiệt đới, và một phần chắc vì giới hạn tốc độ trên đường này chỉ khoảng 35 đến 45 dặm một giờ. Cứ cách vài dặm lại thấy một xe cảnh sát đậu bên đường, sẵn sàng hỏi thăm con nhạn lạc đàn nào dám không tuân thủ tốc độ quy định.
Vừa đi đủng đỉnh lại vừa dừng lại vài nơi lang thang nên gần tới 5 giờ chiều mới đến Key West. Chỗ đầu tiên mình muốn ghé tới là ngôi nhà của nhà văn Ernest Hemingway, tác giả của nhiều cuốn tiểu thuyết đã làm say mê không những chính mình mà còn nhiều bạn bè khác lúc mới lớn - Ông Già Và Biển Cả, Giã Từ Vũ Khí, Chuông Nguyện Hồn Ai ... Tìm đến nơi mới biết là kiếm chỗ đậu xe ở Key West thiệt là khó, phần lớn các đường phố đều nhỏ, chỗ đậu xe nếu có đều phải trả tiền. Hèn gì mà thiên hạ toàn đi bộ. Chạy vòng vòng cũng phải 20 phút mới kiếm được chỗ đậu xe, đi bộ trở lại bốn, năm khu phố thì đã quá 5 giờ, hết giờ tham quan. Thiệt là số con rệp. Thôi thì đành phải đứng bên ngoài chụp vài cái hình cho đỡ tủi.
Key West là thành phố cực nam của nước Mỹ, cách Cu Ba khoảng 90 dặm, còn gần hơn so với Miami nữa. Ai đến đây cũng muốn chụp hình tại cái cột mốc đánh dấu chuyện đó, mình cũng không khỏi. Vậy là bon chen đi bộ ngược lại để đến đó. Thành phố này diện tích cũng nhỏ đường chính chỉ có một hai đường, khách đi bộ chật cả vỉa hè. Đang đi tà tà bỗng giật mình vì có tiếng gà gáy ngay bên cạnh rồi một tên gà chạy băng qua đường và chui xuống dưới gầm bàn của một tiệm ăn. Thiệt là tiếu lâm. Mới đầu tưởng là chỉ một trường hợp hy hữu nào ngờ đi thêm một chút nữa mới thấy mấy chú gà chạy loanh quanh khắp phố, dáng dấp hoang dã, nhiều màu sắc, ồn ào cũng giống như chính thành phố này vậy.
Kết quả hình ảnh cho Key West Mỹ
Điểm ghé cuối cùng là quảng trường Mallory, một nơi giải trí nhộn nhịp khi chiều xuống. Đây đó, các nghệ sĩ đường phố biểu diễn các tiết mục nuốt kiếm, giữ thăng bằng, tung hứng, nhào lộn. Các quầy hàng ăn nho nhỏ phục vụ các món bánh chiên, xi rô đá, pizza, hotdog. Một ca sĩ có tuổi nhưng giọng vẫn còn khoẻ, đang ngồi trên băng đá, trải lòng với chiếc ghi ta thùng và lời ca chắc cũng xưa như những nếp nhăn trên trán của bà
Where have all the flowers gone, long time passing?
Where have all the flowers gone, long time ago?
Mấy nhóc tì lần đầu tiên thấy biểu diễn ngoài phố, không sân khấu, đèn điện như vầy nên khoái lắm, vừa gặm bánh vừa coi không chớp mắt. Riêng mình thì hồi nhỏ chuyên coi các gánh sơn đông mãi võ ở chợ Đầm Nha trang, theo nhận xét thì mấy anh chàng Mỹ này chỉ là học trò lơ tơ mơ, phải gọi mấy vị bán thuốc dạo hồi xưa là sư phụ.
Xa xa, những chiếc thuyền buồm bắt đầu rời bến, mang theo những du khách đi ngắm mặt trời lặn và dùng bữa tối trên thuyền. Những người khác thì ngồi chật cái kè dài dọc theo mép nước, mắt dõi nhìn cái đốm sáng đang từ từ lặn xuống chân trời, máy ảnh trên tay bấm liên tục như mong nắm bắt lại cái vẻ đẹp lung linh của tia sáng cuối cùng trong ngày.
Thật là lạ kỳ, cả một đám đông đầy đủ các sắc dân từ nhiều nước khác nhau, nhưng giờ đây, chen lẫn giữa màu sắc của biển về chiều, tiếng ồn ào vây quanh, mùi vị quyến rũ từ các món ăn , cảm giác mơn man từ làn gió biển nhè nhẹ, ai ai xem ra cũng ở trong một trạng thái như nhau - quên hết đi những phiền toái của cuộc sống, và vui vẻ thưởng thức những cái đẹp bao quanh họ trong giây phút hiện tại.
Có được cái cảm giác đó cũng đáng công lái xe cả ngày hôm nay . Bây giờ chỉ còn đi kiếm cái gì bỏ bụng và rồi lái xe 4 tiếng trở về.
Bye bye Key West. See you again some day!
Bao Le 

———
1. Website chia sẽ thông tin du lịch www.phuotlendinh.com
2. Book phòng được siêu giảm giá qua link:
- BOOKING đặt phòng giảm 10% trên toàn cầu và được hoàn từ 10-15$ khi check out. https://booking.com/s/73_6/cuong415
https://www.booking.com/s/35_6/6b8a7069
- AIRBNB đăng ký tài khoản mới bạn được nhận và giảm ngay 800.000 đ với đặt phòng đầu tiên.
https://www.airbnb.com/c/cuongc13?currency=USD
#PHƯỢTLÊNĐỈNH
#CAVICU
———

Post a Comment

Previous Post Next Post

Tài trợ